Chùa Đống Phúc – Chứng Nhân Lịch Sử
Chùa Đống Phúc nằm bên bến Rừng, ngay ngã ba sông Bạch Đằng lịch sử. Tương truyền, đây là nơi Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn đã cầu quốc thái dân an trước trận đại chiến Bạch Đằng lừng lẫy và lập đàn cầu siêu cho các chiến sĩ. Đến thời Hậu Lê, chùa Đống Phúc trở thành nơi lánh nạn cho mẹ con Hoàng tử Lê Tư Thành, người sau này trở thành vua Lê Thánh Tông. Ngôi chùa được xây dựng chủ yếu bằng gỗ lim và đá nguyên khối, là một trong những ngôi chùa lớn nhất tỉnh Quảng Ninh.
Chùa Đống Phúc. Ảnh: Người đưa tin
Cây Thị 900 Tuổi – Biểu Tượng Trường Tồn
Trong khuôn viên chùa Đống Phúc, cây thị 900 tuổi sừng sững đứng đó như một chứng nhân lịch sử. Cây cao 19 mét, chu vi thân 5,17 mét, tán lá xum xuê tỏa bóng mát quanh năm. Cây thị không chỉ mang ý nghĩa tâm linh sâu sắc trong Phật giáo mà còn là loại gỗ quý được dùng để khắc ván in kinh Phật. Gỗ thị nổi tiếng với độ bền, đẹp, không bị mối mọt, giúp bảo tồn kinh điển qua hàng trăm năm.
Cây thị tỏa bóng mát quanh năm. Ảnh: Sài gòn giải phóng
Cây Gạo 400 Tuổi – Hồn Quê Việt
Bên cạnh cây thị, chùa Đống Phúc còn có một cây gạo trên 400 tuổi, cao 18 mét, chu vi thân 5,9 mét. Cây gạo trong văn hóa người Việt tượng trưng cho sự phồn thịnh, sung túc và gắn liền với những ký ức tuổi thơ, quê hương. Sự hiện diện của cây gạo càng làm tăng thêm vẻ đẹp cổ kính và linh thiêng cho ngôi chùa.
Cây gạo 400 tuổi trong chùa. Ảnh: phatgiao.org.vn
Bảo Tồn Di Sản – Trách Nhiệm Muôn Đời
Việc cây thị 900 tuổi được công nhận là Cây Di sản Việt Nam là niềm tự hào của người dân Quảng Yên nói riêng và cả nước nói chung. Điều này không chỉ ghi nhận giá trị lịch sử, văn hóa, tâm linh của cây thị mà còn khẳng định tầm quan trọng của việc bảo tồn di sản cho thế hệ mai sau. Sự tồn tại của cây thị đến ngày nay là nhờ công sức bảo vệ của biết bao thế hệ.
Cây thị được công nhận là cây Di sản. Ảnh: Tổ quốc