Đương Đầu Với Nỗi Sợ
Hành trình bắt đầu từ việc đối mặt với những nỗi sợ hãi tưởng chừng không thể vượt qua. Từ sợ ma, sợ độ cao, sợ cô đơn đến sợ thất bại, tất cả đã từng giam cầm tôi trong “vòng tròn an toàn”. Nhưng lời khuyên của Oliver, một người bạn Mỹ, đã thức tỉnh tôi: “Sao cái gì bạn cũng sợ vậy? Cứ mãi trong vùng an toàn mà không thấy tuổi trẻ nhàm chán sao?”.
Nhờ vậy, tôi quyết định bước ra khỏi vùng an toàn, bắt đầu bằng những chuyến đi một mình. Leo lên đỉnh Phanxipăng, đứng trên tháp Eiffel nhìn xuống, hay mạnh dạn tắt đèn ngủ một mình… từng bước chinh phục nỗi sợ.
Với tôi, mỗi chuyến đi, mỗi trải nghiệm đều để lại một bài học hay. Trong ảnh: Một góc tuyệt đẹp ở lâu đài Heidelberg (Đức).
Lâu đài Heidelberg (Đức) cổ kính, trầm mặc.
Những chuyến đi một mình không hề cô đơn. Luôn có những người bạn mới, những cuộc trò chuyện bất ngờ, những sự quan tâm chân thành nếu bạn mở lòng. Cảm giác chiến thắng nỗi sợ hãi thật tuyệt vời, đúng như Henry Ford đã nói: “Dù bạn nghĩ bản thân có thể hay không thể, bạn đều đúng!”.
Phá Bỏ Định Kiến, Mở Lòng Với Thế Giới
Tôi từng có định kiến về sự lạnh lùng, kiêu căng của người châu Âu. Nhưng trải nghiệm thực tế đã chứng minh điều ngược lại. Từ việc được giúp đỡ tìm lại balo ở Frankfurt (Đức), đến những cuộc trò chuyện ấm áp với các nhà khoa học tại hội thảo ở Stockholm (Thụy Điển), tôi nhận ra rằng con người ở đâu cũng có những điều tốt đẹp.
Góc rêu phong ở Heidelberg (Đức).
Một góc Heidelberg (Đức) yên bình, tĩnh lặng.
Việc hạn chế sử dụng công nghệ cũng mở ra những trải nghiệm thú vị. Không có điện thoại, internet, tôi phải giao tiếp nhiều hơn với người dân địa phương để hỏi đường, nhờ đó khám phá ra sự thân thiện, nhiệt tình của người Paris. Erol Ozan đã nói: “Có những con đường rực rỡ khó thể biết được nếu chúng ta không đi lạc”. Quả thật, việc bước ra khỏi vùng an toàn, lạc lối và khám phá chính là điều làm nên những chuyến đi ý nghĩa.
Nhìn Lại Bản Thân, Trân Trọng Quê Hương
Thời đại 4.0, con người dễ bị cuốn vào thế giới ảo, rơi vào trạng thái cô đơn, mệt mỏi vì ganh tị, hoài nghi. Những chuyến đi giúp tôi nhìn nhận thế giới một cách chân thực hơn. Không có xã hội nào hoàn hảo, mỗi quốc gia đều có những vấn đề riêng. Mỹ có hệ thống giáo dục đại học chưa đồng đều, Nhật Bản và Hàn Quốc áp lực cuộc sống cao, Pháp có nạn móc túi…
Một góc phố Stockholm (Thụy Điển).
Stockholm (Thụy Điển) hiện đại và năng động.
Đi nhiều, thấy nhiều, tôi càng thêm trân trọng quê hương. Bạn tôi, Daniel, người Đức, đã ba lần đến Việt Nam và vẫn muốn quay lại. Anh ấy nói: “Ẩm thực Việt xuất sắc, cảnh vật Việt tuyệt vời, đẹp hơn cả quê hương tôi”. Điều đó cho thấy, vẻ đẹp đôi khi nằm ngay bên cạnh chúng ta, chỉ cần ta biết trân trọng.
Học Hỏi Văn Hóa, Sống Tích Cực Hơn
Một kiểu xin tiền ở Heidelberg.
Một hình ảnh đời thường ở Heidelberg (Đức).
Ở mỗi quốc gia, tôi lại học hỏi được những điều mới mẻ. Văn hóa tranh luận rạch ròi, coi trọng quan điểm đúng hơn là chứng minh ai đúng của giới trẻ phương Tây là một ví dụ. Những chuyến đi đã mở mang tầm mắt, giúp tôi sống tích cực và yêu đời hơn. “Đi một ngày đàng học một sàng khôn” quả không sai.
Hướng dẫn viên du lịch nhiệt tình
Hướng dẫn viên du lịch là người bạn đồng hành tin cậy.
Kết Luận
Những chuyến đi không chỉ là hành trình khám phá thế giới bên ngoài mà còn là cuộc hành trình khám phá chính mình. Qua mỗi trải nghiệm, ta học cách đối mặt với nỗi sợ, phá bỏ định kiến, mở lòng với thế giới và trân trọng những giá trị đích thực của cuộc sống.